Trong thế giới thể thao sức bền, chúng ta thường bị cuốn hút bởi những câu chuyện về tài năng thiên bẩm, về những cú bứt phá thần sầu, về những cá nhân sinh ra để chiến thắng. Nhưng hôm nay, tôi muốn kể một câu chuyện khác. Một câu chuyện không ồn ào, không có những khoảnh khắc bùng nổ gây choáng ngợp. Đây là câu chuyện về một “người hùng thầm lặng”, một minh chứng sống cho câu nói mà chúng tôi vô cùng tâm đắc tại Gopeaks: “Khi bạn không phải người nhanh nhất, hãy là người đáng tin cậy nhất.”
Đó là câu chuyện của Huỳnh Lê Anh Quốc. Một kỹ sư công nghệ. Một người đến với ba môn phối hợp không hề nổi bật. Và là một trong những vận động viên kiên định và kỷ luật nhất mà chúng tôi từng huấn luyện. Hành trình của anh là một bản đồ chi tiết, một bản thiết kế kỹ thuật cho thấy làm thế nào một người bình thường có thể đạt được những kết quả phi thường, chỉ bằng một vũ khí tối thượng: sự kỷ luật.
“Không Nổi Bật” – Chân Dung Người Kỹ Sư Ở Vạch Xuất Phát
Huỳnh Lê Anh Quốc đến với Gopeaks vào một ngày đầu tháng 2, khi cái nóng của Sài Gòn bắt đầu trở nên gay gắt, báo hiệu một mùa đua sắp đến. Ấn tượng ban đầu của tôi về Quốc, nói một cách thẳng thắn, là “không nổi bật”.
Anh không có dáng dấp của một vận động viên ba môn phối hợp mà bạn thường thấy trên các trang bìa tạp chí. Anh không có đôi chân dài của một runner, bờ vai rộng của một kình ngư, hay sự lỳ lợm hiện rõ trên khuôn mặt của một cua-rơ.
- Bơi chưa nhanh.
- Đạp chưa mạnh.
- Chạy chưa đều.
Thay vào đó, anh mang đậm phong thái của một người làm trong ngành công nghệ: logic, rõ ràng, và quen với việc vận hành theo quy trình. Anh làm việc cho một công ty công nghệ lớn, nơi mọi thứ được đo lường bằng KPI (Key Performance Indicator), nơi deadline là mệnh lệnh, và nơi một dòng code lỗi có thể phá hỏng cả một dự án. Môi trường đó đã rèn giũa nên một con người xem trọng quy trình hơn là cảm hứng.
Trong một thế giới thể thao thường đề cao sự bùng nổ, sự “phiêu” và những khoảnh khắc xuất thần, sự điềm tĩnh, quy củ của Quốc lại trở thành một dấu hiệu đặc biệt. Anh không hỏi “Tại sao bài tập này lại khó như vậy?”. Anh hỏi “Bài tập này yêu cầu pace bao nhiêu, nhịp tim bao nhiêu?”. Anh không nói “Em nghĩ em không làm được”. Anh nói “OK, em đã nhận được đề bài”.
Chính sự “không nổi bật” trong tố chất nhưng lại “nổi bật” trong thái độ đó đã khiến chúng tôi tin rằng, đây sẽ là một hành trình rất đáng để dõi theo. Bởi chúng tôi biết, nền tảng của mọi thành công vĩ đại trong thể thao sức bền không phải là tài năng, mà là sự tích lũy. Và để có được sự tích lũy, bạn cần một thứ còn quý hơn cả tài năng: sự cam kết tuyệt đối. Quốc có điều đó.
“Cứ Giao Số – Quốc Sẽ Làm Được” – Khi Kỷ Luật Trở Thành Siêu Năng Lực
Nếu phải chọn một câu để mô tả về Quốc trong suốt quá trình tập luyện, đó là: “Không bao giờ bỏ số.”
Trong thuật ngữ của HLV, “số” chính là những bài tập được lên kế hoạch trong giáo án. Mỗi ngày, VĐV sẽ có một “con số” cần hoàn thành. Đó có thể là 1 giờ đạp, 5km chạy, hay 1.5km bơi. Từ tháng 2 đến ngày thi đấu vào tháng 5, chúng tôi lên cho Quốc một Kế hoạch Luyện tập Thường niên (Annual Training Plan – ATP). Đây là một lộ trình chi tiết, vạch ra cường độ và khối lượng tập luyện từng ngày, từng tuần, nhằm đưa VĐV đến điểm rơi phong độ đúng vào ngày thi đấu.
Công cụ chúng tôi sử dụng để theo dõi là TrainingPeaks, một nền tảng mà ở đó có một biểu đồ vô cùng quan trọng: biểu đồ so sánh giữa khối lượng “kế hoạch” (planned) và khối lượng “hoàn thành” (completed). Với nhiều VĐV, đường “hoàn thành” thường nằm lượn sóng bên dưới đường “kế hoạch” – một thực tế dễ hiểu của cuộc sống: có những ngày mệt mỏi, những cuộc họp đột xuất, những cơn mưa bất chợt.
Nhưng biểu đồ của Quốc thì khác. Nó là một minh chứng hoàn hảo cho sự kỷ luật. Đường “hoàn thành” của anh gần như trùng khớp, thậm chí có những tuần còn vượt lên trên đường “kế hoạch”. Trong suốt 3 tháng, gần 100 buổi tập, anh không bỏ một buổi nào.
- Không kêu ca.
- Không thắc mắc.
- Không phàn nàn.
- Không bao giờ bớt một set, không bao giờ thiếu một bài.
Sự kỷ luật này đến từ chính môi trường làm việc của anh. Anh quen với việc xử lý công việc áp lực, nên việc sắp xếp thời gian để hoàn thành một buổi tập ba môn phối hợp cũng được anh tổ chức một cách logic. Anh xem giáo án của Gopeaks như một “task list” trong công việc. Bài tập được giao hôm nay là KPI cần hoàn thành. Và anh luôn hoàn thành nó. Anh chia sẻ trong một tin nhắn: “Đợt rồi công việc & gia đình cũng bận nên em tranh thủ tập ở cty sau giờ làm luôn cho save time.”
Đơn giản, hiệu quả, và không một lời bào chữa. Đó là giấc mơ của mọi HLV. Khi chúng tôi giao một bài tập cho Quốc, chúng tôi không cần phải hỏi lại “Hôm nay em tập xong chưa?”. Chúng tôi biết chắc một điều: bài này giao ra – sẽ xong. Sự tin cậy đó còn quý hơn bất kỳ chỉ số tốc độ nào.
Từ “Dắt Xe Ngược” Lịch Sử Đến Cú Flying Mount Hoàn Hảo
Kỷ luật không có nghĩa là không bao giờ mắc lỗi. Nó có nghĩa là bạn học từ lỗi lầm và không lặp lại nó. Câu chuyện về kỹ năng chuyển tiếp (Transition – T1/T2) của Quốc là một ví dụ kinh điển.
Trong ba môn phối hợp, khu vực chuyển tiếp – nơi VĐV chuyển từ bơi sang đạp (T1) và từ đạp sang chạy (T2) – thường được gọi vui là “môn thể thao thứ tư”. Những giây phút loay hoay ở đây có thể phá hỏng cả một cuộc đua. Tại Bàu Trắng Festival vào tháng 3/2025, Quốc đã tạo nên một “cảnh tượng lịch sử” trong khu T1. Vì quên đồ, anh hoay hoay dắt lùi chiếc xe đạp của mình, một hành động mà bất kỳ VĐV ba môn nào cũng biết là tối kỵ và cực kỳ tốn thời gian. Nó “ngố” đến mức chúng tôi phải quay clip lại làm “tư liệu giáo dục” cho cả đội.
Nhưng đó là Quốc của tháng 3. Một người mới làm quen với áp lực cuộc đua.
Quốc không xấu hổ. Anh xem đó là một “bug” – một lỗi trong quy trình cần được sửa. Trước thềm Ironman 70.3 Đà Nẵng, chúng tôi chỉ cần đúng một buổi tập kỹ thuật flying mount (nhảy lên xe khi xe đang chạy). Đây là một kỹ thuật nâng cao, đòi hỏi sự phối hợp, thăng bằng và cả sự dũng cảm. Quốc tiếp thu, thực hành một cách cẩn trọng, và ghi nhớ.
Và trong ngày thi đấu, giữa hàng ngàn người và áp lực thời gian, Quốc thực hiện kỹ năng chuyển tiếp một cách mượt mà, nhanh gọn. Anh chạy đến bên xe, một tay giữ ghi đông, một tay đẩy nhẹ, và trong một chuyển động liền mạch, anh nhảy lên yên xe, gài giày vào pedal khi xe đã bon bon chạy. Hoàn hảo. Chàng trai “dắt xe ngược” ở Bàu Trắng đã biến mất, thay vào đó là một VĐV thực thụ, làm chủ kỹ năng của mình. Anh đã biến một điểm yếu khôi hài thành một thao tác chuẩn mực. Đó chính là sức mạnh của việc học hỏi và thực thi một cách nghiêm túc.
“Sáng Nay Phần Chạy Em Chén Đẹp Chủ Tịch Luôn!”
Một người kỷ luật không có nghĩa là một cỗ máy vô cảm. Niềm vui của Quốc đến một cách thầm lặng nhưng rất rõ ràng, và nó thường được thể hiện qua những dòng tin nhắn mộc mạc.
Hai tuần trước cuộc đua, sau một buổi tập Brick (đạp-chạy nối tiếp) cùng đồng đội, Quốc nhắn một tin làm tôi bật cười: “Sáng nay phần chạy em chén đẹp Chủ tịch luôn!”
Câu nói vừa thật thà, vừa có chút tự hào đáng yêu. “Chủ tịch” ở đây là một người đồng đội khác, một người có kinh nghiệm và thường chạy nhanh hơn anh. Nhưng niềm vui của Quốc không đến từ việc “hơn thua”. Nó đến từ sự tự nhận thức rõ ràng về tiến bộ của bản thân. Anh cảm nhận được thành quả từ những giờ tập luyện miệt mài. Anh biết rằng, ở cùng một mức độ nỗ lực (RPE – Mức độ cảm nhận gắng sức), anh đã có thể chạy nhanh hơn. Đó là một tín hiệu rõ ràng từ cơ thể rằng nền tảng thể lực của anh đã được nâng lên một tầm cao mới.
Đó là niềm vui tinh khiết nhất trong thể thao. Không phải vì thành tích trên bảng xếp hạng, không phải vì những lời tung hô, mà là niềm vui nội tại khi biết rằng mình đang trở thành một phiên bản tốt hơn. Quốc không cần PR, không cần ai vỗ tay. Anh chỉ cần biết, mình đang đi đúng hướng. Niềm vui đó trở thành nhiên liệu mạnh mẽ nhất, giúp anh duy trì kỷ luật cho đến những ngày cuối cùng trước cuộc đua.
6:26:13 – Chiến Thắng Được Đoán Trước Của Sự Kỷ Luật
Dự đoán thành tích trong thể thao sức bền không phải là bói toán. Nó là khoa học. Dựa trên hàng trăm điểm dữ liệu thu thập được từ các buổi tập của Quốc, từ tháng 3, chúng tôi đặt ra một “KPI” cho dự án Ironman 70.3 của anh: hoàn thành dưới 6 giờ 30 phút.
Khi ngày đua đến gần, dựa trên dữ liệu về nhịp tim, công suất, tốc độ và chỉ số RPE từ các buổi tập dài cuối cùng, chúng tôi tinh chỉnh lại mục tiêu cuối cùng, một con số cụ thể đến từng giây: 6:26:40. Đó không phải là một con số ngẫu nhiên, mà là kết quả của một phép tính dựa trên tốc độ bơi, công suất đạp và pace chạy bền vững mà chúng tôi tin rằng Quốc có thể duy trì.
Ngày 11/5/2025, tại Đà Nẵng, Huỳnh Lê Anh Quốc cán đích. Anh ngước nhìn đồng hồ điện tử khổng lồ ở vạch đích. Con số hiện lên: 6:26:13.
Chênh lệch: 27 giây.
Một sự chính xác gần như hoàn hảo. Nhiều người có thể nghĩ đó là may mắn. Nhưng chúng tôi thì không. Chúng tôi không hề bất ngờ. Bởi với một người như Quốc, kết quả không phải là sự cầu may, nó là một phép tính. Nó là đầu ra tất yếu của một quy trình đầu vào được tuân thủ nghiêm ngặt trong suốt ba tháng. Con số không biết nói dối, và sự kỷ luật đã mang lại một con số không thể đẹp hơn. Đó là chiến thắng đã được đoán trước.
Hãy Là Người Đáng Tin Cậy Nhất Trong Hành Trình Của Bạn
Câu chuyện của Huỳnh Lê Anh Quốc là một lời nhắc nhở sâu sắc. Trong một thế giới luôn vinh danh những người về nhất, chúng ta đôi khi quên mất giá trị của những người luôn về đích, những người luôn hoàn thành những gì họ đã bắt đầu.
Bạn có thể không phải là người tài năng nhất trong phòng họp, không phải là người sáng tạo nhất trong đội nhóm. Nhưng nếu bạn là người đáng tin cậy nhất, người luôn hoàn thành công việc được giao với chất lượng cao nhất, bạn chính là một tài sản vô giá. Thể thao cũng vậy.
Cảm ơn Quốc, vì đã không làm màu, chỉ làm đúng. Vì đã chứng minh rằng, không cần phải là siêu nhân, một người bình thường với một trái tim kiên định và một tinh thần kỷ luật hoàn toàn có thể chinh phục những đỉnh cao phi thường.
Thành tích có thể bị lãng quên, nhưng sự kiên định sẽ thay đổi con người bạn mãi mãi. Bạn đã sẵn sàng để nhận “KPI” và viết nên câu chuyện kỷ luật của riêng mình chưa?