Long Lê: “Stress quá em nghỉ!” – và hành trình Ironman 5:47.

Long Lê: “Stress quá em nghỉ!” – và hành trình Ironman 5:47.

Tại Gopeaks, chúng tôi tin rằng mỗi vận động viên là một câu chuyện độc nhất. Và có những câu chuyện khởi đầu không phải bằng một mục tiêu phá kỷ lục, mà bằng một lời “đe dọa” rất thật thà:

“Anh ơi, em mà stress quá là em nghỉ!”

Đó là câu nói đầu tiên của Long Lê trong buổi nói chuyện định mệnh với chúng tôi. Một câu nói không giống ai, nhưng lại đại diện cho hàng ngàn doanh nhân, nhà quản lý ngoài kia: những con người tài năng, quyết đoán trên thương trường nhưng đang oằn mình dưới sức nặng của áp lực và cân nặng. Họ tìm đến thể thao không phải để có thêm một chiến trường khác, mà để tìm một lối thoát.

Hành trình của Long Lê với Gopeaks không chỉ là một case study về thành tích. Nó là một thông điệp mạnh mẽ về sự chuyển hóa. Là minh chứng cho việc thể thao, khi được tiếp cận đúng cách, không phải là một nguồn stress khác, mà chính là nơi ta tìm lại sự cân bằng và sức mạnh nội tại. Đây là câu chuyện về một quyết tâm cao hơn cả một kế hoạch hoàn hảo.

“Vạch Xuất Phát Ở Tuổi 30+ – 87kg, Stress và Lời Hứa “Chống DNF”

Tôi vẫn nhớ như in buổi nói chuyện cuối năm ấy. Long Lê đến với Gopeaks, khi ấy Gopeaks còn chưa có tên, chưa có logo, chưa có mô hình. Mọi thứ chỉ mới là ý tưởng. Nhưng Long đã đặt niềm tin. Anh là một trong những người đầu tiên, một “founding member” không chính thức của một cộng đồng chưa thành hình.

Anh không đến với một bảng thành tích cũ hay một ước mơ chinh phục Kona. Anh đến với một thực tại rất “đời”: 87kg và một mục tiêu ban đầu vô cùng khiêm tốn:

“Anh ơi, em muốn hoàn thành Aquaman. Chống DNF là được.”

Aquaman – một tổ hợp bơi 2km và chạy 21km – không hề nhẹ nhàng với người chưa từng thi đấu. Nhưng mục tiêu của Long không phải là về đích trong 3 giờ, mà là “không bỏ cuộc giữa chừng” (Did Not Finish). DNF là ba chữ cái mà không một vận động viên nào muốn thấy bên cạnh tên mình. Nó là biểu tượng của sự thất bại, của việc đã bắt đầu nhưng không thể kết thúc.

Trong thế giới của những mục tiêu KPI và những con số biết nói, lời đề nghị “chống DNF” ấy chứa đựng một sự tổn thương, một nỗi sợ hãi về việc không thể hoàn thành, nhưng cũng là một sự chân thành tuyệt đối. Nó phản ánh chính xác tình trạng của anh lúc đó: một doanh nhân thành công nhưng đang mất kết nối với chính cơ thể mình, một người khao khát một chiến thắng, dù là nhỏ nhất, để khẳng định lại rằng mình vẫn có thể kiểm soát và chinh phục.

Và chúng tôi, với triết lý lắng nghe và đồng hành, đã tôn trọng điều đó. Chúng tôi không vẽ ra một viễn cảnh phi thường. Chúng tôi bắt đầu từ chính nơi Long đang đứng. Giáo án được thiết kế không phải để tạo áp lực, mà để tạo thói quen. Những bài tập đầu tiên chỉ đơn giản là đi bộ nhanh, đạp xe nhẹ nhàng, làm quen lại với cảm giác vận động.

Từ chính lần đầu “chống DNF” ấy, một hành trình phi thường đã bắt đầu. Chỉ sau 8 tuần, Long không chỉ hoàn thành Aquaman, mà còn về đích với thời gian dưới 3 giờ. Một chiến thắng nhỏ, nhưng là một cú hích tinh thần khổng lồ. Lần đầu tiên sau nhiều năm, anh cảm nhận được niềm vui của việc về đích, của việc hoàn thành một thử thách thể chất. Nó gieo mầm cho một mục tiêu lớn hơn nhiều, một cái tên mà anh từng nghĩ không bao giờ dành cho mình: Ironman 70.3.

“Tập Nhẹ Để Nhanh Hơn” – Triết Lý Của Gopeaks Khi Đối Diện Với Thực Tế

Hành trình đến với Ironman 70.3 của Long không phải là một đường thẳng. Nó đầy những khúc cua của công việc, những chuyến công tác bất ngờ, và cả những giới hạn của cơ thể. Long không bao giờ là người “ăn thua” với con số. Anh không so đo FTP, không hỏi Pmax. Nhưng anh có một phẩm chất cực kỳ hiếm và quý giá trong giới sức bền: tính kiên định và khả năng duy trì thói quen đến lạ thường.

Anh có thể không phải là người tập nặng nhất, nhưng anh luôn là người có mặt đều đặn nhất. Triết lý của Gopeaks không phải là tạo ra những “robot” chỉ biết chạy theo giáo án. Chúng tôi tạo điều kiện để từng cá nhân viết nên hành trình riêng, dựa trên cảm xúc, khoa học và cả tính thực tế. Phương pháp chúng tôi áp dụng cho Long là tập trung xây dựng một nền tảng hiếu khí (aerobic base) khổng lồ. Điều này có nghĩa là phần lớn thời gian tập luyện của anh (khoảng 80%) diễn ra ở cường độ thấp (Zone 2), một cường độ mà anh có thể vừa tập vừa nói chuyện.

Nhiều người sẽ nghĩ “tập nhẹ thế thì làm sao mà nhanh được?”. Nhưng khoa học đã chứng minh, việc xây dựng một “động cơ” hiếu khí lớn chính là chìa khóa để đi được đường dài. Nó giống như việc xây móng cho một tòa nhà chọc trời. Bạn không thể xây tầng 100 nếu móng của bạn chỉ dành cho nhà cấp 4. Long đã kiên trì “xây móng” trong nhiều tháng, không vội vàng, không đốt cháy giai đoạn.

Và rồi, khi giai đoạn chuẩn bị cho Ironman 70.3 Đà Nẵng 2025 bước vào giai đoạn nước rút, một thử thách lớn xuất hiện. Một cơn bão bất ngờ ập đến, đe dọa cuốn phăng mọi kế hoạch. Long thông báo:

“Anh ơi, từ 30/4 đến 9/5 em đi công tác Iran và Dubai. Có gì mình tính lại bài tập nha!”

Cuộc thi diễn ra ngày 11/5. Điều này có nghĩa là Long sẽ mất gần 2 tuần tập luyện quan trọng nhất (giai đoạn tapering – giảm tải) ngay trước ngày thi, và chỉ quay về Việt Nam 1 ngày trước khi nhận bib. Với bất kỳ VĐV nào, đây là một “thảm họa”, là dấu chấm hết cho mọi hy vọng về một kết quả tốt. Jet lag, thay đổi múi giờ, thức ăn không quen thuộc, không có điều kiện tập luyện… mọi yếu tố đều chống lại anh.

Lúc đó, với tư cách là HLV, tôi biết mình không thể ngăn Long nữa. Anh đã quyết. Thay vì cản, tôi chọn đồng hành. Tôi viết lại toàn bộ giáo án.

  • Không tập nặng: Để tránh rủi ro chấn thương và quá tải.
  • Không đè bài tốc độ: Vì không có thời gian phục hồi.
  • Chuyển hoàn toàn sang 2 tuần phục hồi và duy trì aerobic nhẹ nhàng từ 30/4 đến tận ngày thi.

Đây là một canh bạc. Một canh bạc đi ngược lại với mọi giáo trình thông thường.

Giải Mã Chiến Thắng: Khi Quyết Tâm Đánh Bại Chỉ Số

Nhiều người sẽ nghĩ, kế hoạch “buông” như vậy sẽ dẫn đến một kết quả tệ. Nhưng khoa học thể thao lại nói một điều khác, và đó chính là nghệ thuật của huấn luyện.

Để hiểu được canh bạc này, chúng ta cần biết về hai chỉ số quan trọng: CTL và TSB.

  • CTL (Chronic Training Load): Hãy hình dung nó là “bình xăng” thể lực, là tổng thể lực bạn đã xây dựng và tích lũy trong nhiều tháng. Chỉ số này càng cao, nền tảng thể lực của bạn càng tốt.
  • TSB (Training Stress Balance): Hãy hình dung nó là mức độ “tươi mới” của cơ thể và tinh thần. TSB dương có nghĩa bạn đang rất “tươi”, không mệt mỏi. TSB âm có nghĩa bạn đang trong trạng thái mệt mỏi do tập luyện.

Thông thường, ngay trước cuộc đua, các VĐV sẽ giảm tải (taper) để chỉ số CTL giảm đi một chút, nhưng đẩy chỉ số TSB lên mức dương cao nhất. Kế hoạch của chúng tôi với Long là một phiên bản cực đoan của việc này. Chúng tôi chấp nhận “bình xăng” CTL sẽ vơi đi đáng kể trong 2 tuần công tác, để đổi lấy một “cỗ máy” (cơ thể Long) được bảo dưỡng hoàn hảo và một “tinh thần” (ý chí của Long) đang hừng hực. Chúng tôi đặt cược vào nền tảng anh đã xây dựng trong 6 tháng trước đó, và vào chính ngọn lửa trong lòng anh.

Khi tôi trình bày kế hoạch, tôi nói với Long: “Fitness của em sẽ giảm, nhưng nó vẫn cao hơn mức cần thiết. Quan trọng là tinh thần em phải thật mạnh mẽ. Em đi thi, đừng sợ!”

Và Long đã chứng minh cho niềm tin đó bằng một câu nói đầy quyết tâm khi vẫn còn đang ở nước ngoài:

“Em vẫn quyết định thi lần này. Nếu chờ đến tháng 11 em mất lửa. Em sẽ cố gắng, ngày 10 về Việt Nam em ra Đà Nẵng lấy bib luôn!”

Ngọn lửa đó, sự quyết tâm đó, chính là chỉ số quan trọng nhất mà không một thiết bị nào có thể đo đếm được. Đó là “chỉ số X” có thể đánh bại mọi con số khác.

5 Giờ 47 Phút 06 Giây – Một Kết Quả “Ngoài Mong Đợi”

Ngày 11 tháng 5 năm 2025, tại vạch đích Ironman 70.3 Đà Nẵng, Long Lê hiện ra. Không phải với dáng vẻ mệt mỏi của một người vừa trải qua chuyến bay dài, mà với một nụ cười không chút áp lực. Anh về đích một cách nhẹ nhàng, ung dung.

Kết quả: 5 giờ 47 phút 06 giây.

Một thành tích vượt xa mọi mong đợi của chính Long và cả chúng tôi. Một chiến thắng không đến từ việc tuân thủ một kế hoạch hoàn hảo, mà đến từ sự kết hợp giữa:

  1. Một nền tảng kiên định: 6 tháng tập luyện đều đặn trước đó đã tạo ra một “bình xăng” đủ lớn để chống chọi lại sự sụt giảm.
  2. Một chiến lược huấn luyện linh hoạt: Dám thay đổi, dám đặt cược vào sự tươi mới (TSB) thay vì cố chấp giữ thể lực tích lũy (CTL).
  3. Một ý chí không lay chuyển: Quyết tâm thi đấu khi mọi thứ dường như chống lại mình.

Đó chính là chiến thắng của riêng Long, không tranh giành thành tích, nhưng là một chiến thắng với chính mình. Và đó mới là điều Gopeaks luôn hướng tới.

Một Hành Trình, Một Thông Điệp: “Sống Mát Lửa”

Câu chuyện của Long Lê không chỉ dừng lại ở một con số. Nó là một thông điệp.

Trong thế giới hiện đại, chúng ta thường được dạy phải tối ưu hóa mọi thứ, phải theo đuổi những kế hoạch hoàn hảo. Nhưng hành trình của Long cho thấy, đôi khi sự kiên định và một trái tim rực lửa còn quan trọng hơn. “Sống Mát Lửa” – đó là cụm từ tôi dùng để miêu tả về anh.

  • “Lửa” chính là đam mê, là sự kiên định duy trì thói quen, là quyết tâm không bao giờ bỏ cuộc.
  • “Mát” chính là sự bình tĩnh, sáng suốt để đưa ra những quyết định linh hoạt, là khả năng thích ứng với hoàn cảnh, không cứng nhắc chạy theo một kế hoạch đã định sẵn.

Gopeaks không chỉ giúp Long Lê hoàn thành một cuộc thi. Chúng tôi đồng hành cùng anh trên con đường dùng thể thao để “sống Mát Lửa” hơn mỗi ngày, để biến áp lực thành động lực. Bạn không cần phải là người chạy nhanh nhất, đạp mạnh nhất hay bơi kỹ thuật nhất. Bạn chỉ cần là người kiên định nhất với hành trình của mình. Bạn không để kết quả làm mục tiêu chính – mà lấy trạng thái tinh thần làm kim chỉ nam.

Từ “stress quá em nghỉ” đến 5:47:06 tại Ironman 70.3. Câu chuyện của Long Lê là minh chứng sống động nhất cho thấy giới hạn duy nhất của bạn chính là niềm tin của bạn.

Còn bạn, câu chuyện của bạn là gì? Ngọn lửa nào đang chờ được thắp lên?

Đăng ký Tư vấn Gói tập